Header Ads

Viết cho anh một nửa nới phương xa

Viết cho một nửa nơi phương xa, nơi em chưa một lần được đặt chân đến nhưng là nơi mọi nỗi buồn, nỗi niềm thương nhớ khắc khoải khiến tâm hồn em vụn rời đang hướng về.

Này con người em trao gửi trái tim, người khiến cảnh vật quanh em thay đổi theo từng nhịp cảm xúc, từng nỗi khắc khoải, anh có đang nghe lời trái tim em đang không ngừng thổn thức về anh?
Mùa cứ trôi, em vẫn lạc theo dòng đời vội vã. Đôi chân em vẫn bước đi từng nhịp đều đều trên con đường quen thuộc không tên.
Đã nhiều tháng qua, con tim em vẫn cứ dại khờ mặc cho cảm xúc lên xuống bất chợt như chú ngựa hoang mà chưa một lần muốn cầm cương chế ngự. Lên, rồi xuống, hẳn là cảm xúc thì chỉ là cảm xúc, lúc đến lúc đi như cơn gió thoảng qua.

Nắng tươi rồi nắng cũng tàn, gió đến rồi gió cũng lại đi, em chẳng thể thơ mộng đến mức muốn tắt nắng đi cho màu đừng nhạt, cũng chẳng hề muốn buộc gió lại cho hương này đừng bay, chỉ đơn giản là những thứ mơ mộng vậy chẳng bao giờ thuộc về em, và em thì cũng chẳng muốn thử một lần những điều lãng mạn.
Cuộc đời vồn vã, em lạc, lạc bước chân, lạc cả tâm hồn, nhưng em cứ thế bước đi mà chẳng hề nghĩ suy. Ngày qua ngày, mùa qua mùa, mọi thứ cứ đến rồi đi như điều tất nhiên em phải gặp mà chả đọng lại trong em một dòng kí ức mỏng manh.
Rồi ngày đó, ngày nhiều gió như tên anh, ngày em chấp nhận để trái tim mình lỡ một nhịp khi nghe giọng nói ngọt ngào của anh dù chưa hề gặp mặt. Đến bên em qua những lời hát, qua giọng nói mà em thường nghe, qua từng lời quan tâm lúc nhìn nhau qua ống kính. Anh, có không anh nơi trái tim anh cũng chậm một nhịp? Có không những buổi chiều hoang hoải nỗi nhớ em? Và có không anh những lo lắng khi em hờn dỗi?
Người ta nói yêu xa chẳng đáng tin, còn em thì tin hay không cũng đã để cảm xúc của mình về một hướng. Có đôi lúc tự hỏi lòng mình là thật hay giả dối, rồi em cũng tự trả lời: là cảm xúc của trái tim. Yêu anh, yêu xa, tình yêu chưa từng gặp mặt. Khó không anh? Khó không em? Khó không những người đứng ngoài cuộc? Em tự hỏi mình bằng kinh nghiệm lần vấp ngã trước kia.
Viết cho anh người tình nơi xa, người đang sống nơi em chưa từng đến, người đang giữ trái tim em qua bao ngày mỏi mệt, viết cho người vì em mà chịu nhiều đớn đau.
Anh, khó không anh những ngày yêu em, chỉ vì trái tim em đã một lần rạn nứt, và chỉ vì nó chưa kịp lành lại, thì giờ đây anh lại chịu đớn đau đó cùng em.
Thương anh lắm người yêu dấu ơi, trái đất tròn có bao người thương anh, cớ sao lại tìm em để rồi anh cũng buồn đến vậy?
Thương anh, nhớ anh em làm cả, rồi bây giờ có chịu mãi bên em?
Nắng vẫn vàng như thường lệ, và bước chân em bây giờ đã có thêm một nhịp cho anh. Đi cùng em đến mọi nơi, cùng nắm tay nhau vượt qua tất cả, như bài hát anh vẫn từng hát, như những lời anh ghi âm rồi gửi cho em nghe mỗi đêm, hãy bên em như lời anh hứa: rồi mình sẽ gặp nhau, và em là của anh.
Em đã từng rất khó khăn khi nghe những lời yêu thương ấy, vì đã nghe rồi cũng đã từ bỏ, liệu rằng anh có đủ bình tĩnh, có đủ kiên nhẫn để chờ đợi em?
Lời anh nói, lời anh hứa, xin hãy vì em mà biến tất cả thành hiện thực, xin hãy làm em được hạnh phúc bên anh.
Đến bên em, hãy yêu em và xin đừng bao giờ rời xa em nhé.
Tất cả còn ở phía trước, tất cả niềm tin em luôn hướng về anh, yêu anh, thương anh bằng tất cả những gì em có thể.
Cơn gió của em, hãy dừng lại nơi đây, cùng em xây đắp một tương lai như hai ta đã hẹn trước. Ở nơi đây em vẫn đang chờ, chờ một ngày gần nhất ta gặp mặt, được anh ôm trọn trong lồng ngực, cùng chung nhịp thở, cùng bên nhau.
Yêu anh, thương anh cơn gió của riêng em!
P/S: Mối tình đầu của anh.
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD